Nhà hàng Hải Tinh là một sơn trang nằm gần hải phận Nam Giao, vị trí hẻo lánh, phong cảnh như tranh, không khí dễ chịu, môi trường yên tĩnh, đứng giữa quảng trường lộ thiên của nhà hàng có thể nhìn thấy cảnh biển dưới chân núi!
Xe chạy thẳng vào lối mòn dẫn đến nhà hàng, ven đường không một bóng người, Lăng Tuyết hiếu kỳ:
– Nhà hàng sang trọng như vậy, sao kinh doanh lại ếm ẩm đến thế? Không lẽ anh bao hết cả nhà hàng rồi?
– Tôi không có nha- Hàn Vũ Thần cũng cảm thấy lạ- Nơi này bình thường kinh doanh tốt lắm, hôm nay lại vắng vẻ thế này, cả tôi cũng thấy lạ.
Lăng Tuyết không hỏi thêm, qua kính xe nhìn ra bên ngoài, hai bên đường là hàng cây ô liu, trên cây có treo đèn lồng và đèn bảy màu rực rỡ, còn có bóng bay phát sáng, trang trí rất đẹp.
– Nơi này hình như đã được trang trí lại- Hàn Vũ Thần cũng thấy rất khác, khóe môi cong lên- Chẳng lẽ do Lăng Ngạo sắp xếp?
– Không phải chứ?
Trong lòng Lăng Tuyết có chút bất an, nhớ tới lần trước cãi nhau với Lăng Ngạo ầm ĩ đến khó xử, không biết hiện giờ anh đã nghĩ thông suốt chưa.
– Lát nữa biết ngay.
Hàn Vũ Thần nhìn thấy đằng trước không có chiếc xe nào, có lẽ bọn Lăng Ngạo vẫn còn chưa đến.
Chỉ vài phút sau, xe đã chạy đến cửa nhà hàng, quản lý nhà hàng đích thân dẫn theo nhân viên ra cửa đứng chờ, xe dừng lại, quản lý cung kính chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149195/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.