Ôi, cô bị đứt tay rồi- Cung Thiên Long vội vàng lấy khăn tay ra lau giúp cô, gọi với ra bên ngoài- Người đâu!
Tần Tuệ dẫn theo hai cô hầu gái đi vào, nhìn thấy Lăng Tuyết bị thương, lập tức giúp cô xử lý vết thương.
Cung Thiên Long liên tục xin lỗi:
– Xin lỗi, đều tại tôi, cô từ xa đến thăm tôi, tôi còn làm cô bị thương.
– Không sao, chuyện nhỏ thôi mà- Lăng Tuyết mỉm cười với cô.
Tần Tuệ đã xử lý xong vết đứt cho Lăng Tuyết, quan tâm hỏi:
– Có cần kêu bác sĩ Hoa đến xem thử không?
– Không cần không cần- Lăng Tuyết vội chối từ- Đứt chút xíu, thật sự không cần đâu…
– Chuyện này…- Tần Tuệ nhìn Cung Thiên Long.
– Nếu cô Lăng đã nói không cần, thì khỏi đi- Cung Thiên Long giơ tay lên- Mọi người ra ngoài đi.
– Vâng- Tần Tuệ dẫn người lui ra, trong phòng yên tĩnh lại.
– Đau lắm đúng không? Xin lỗi nha- Cung Thiên Long lại nhận lỗi.
– Chỉ có chút xíu, cô không cần để trong lòng đâu- Lăng Tuyết chân thành nói- Bạn bè với nhau so đo vậy để làm gì?
– Cô nói phải- Cung Thiên Long cười- Cô đúng là người hiểu lý lẽ.
– Sức khỏe cô thế nào?- Lăng Tuyết thân thiết hỏi- Trông sắc mặt cô cũng ổn lắm.
Đêm nay Cung Thiên Long trang điểm nhẹ, dưới ánh đèn sắc mặt hồng hào, không giống như đang bệnh.
– Cũng không tồi, tuy rằng hồi phục không nhanh như tôi nghĩ, nhưng có chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149178/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.