Trong phòng không có hồi đáp, giống như hoàn toàn không nghe thấy lời anh ta nói.
Dukabad rất không thích, hung hăng đạp cửa phòng, bực bội nói:
– Chảnh gì mà chảnh? Lúc trước chúng ta biết nhau, anh chẳng phải cũng không có gì, không là gì cả như tôi thôi à? Thằng này trở mặt nhanh thật!
– Ngài Dukabad, mời!- Cố Huy lại tiễn khách.
– Tôi sẽ đi, không cần anh đuổi ha!- Dukabad tức giận trừng mắt với Cố Huy- Lúc trước lúc tôi quen anh ta, không biết anh còn ở đâu đâu, hừ!
Anh ta xoay người bỏ đi, còn hậm hực nói với các thuộc hạ:
– Người đó trước kia hứa với tôi, sau này lên làm “liệp vương” sẽ mời tôi về làm vệ sĩ cho anh ta, hiện tại để ý cũng không thèm để ý đến tôi, anh ta đúng là cái đồ không giữ chữ tín!
– Chủ nhân, “liệp vương” là gì?
– Vậy mà cũng không hiểu? “Liệp vương” chính là người khống chế tình hình chính trị đương thời, người quyết định sách lược thương mại to lớn, chi phối hết thảy chìm nổi trên thế giới, thắng thua đều do anh ta định đoạt!!!
– Thật là lợi hại…
– Bạn tôi mà, đương nhiên lợi hại, chúng tôi còn từng ngủ chung một phòng, ăn chung một chén cơm, còn…
… … …
Cố Huy nhìn theo bóng lưng Dukabad, cảm thấy thật cạn lời, tính tình Dukabad này quả thực không giống người của tầng lớp thượng lưu, chính như lời chủ nhân nói, cho dù anh ta có tiền, cũng không thể tắm sạch mùi chợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149161/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.