Lúc Lăng Tuyết còn ở tuổi vị thành niên, nhất là khoảng thời gian cực kỳ mong nhớ cha mẹ ruột, cô từng tưởng tượng qua vô số cách chết của mình, mà sau khi tiếp xúc với đua xe kiếm được tiền về, cô cảm thấy bản thân hoặc là chết già, hoặc là sẽ chết trong lúc đua xe.
Duy nhất cô chưa từng có suy nghĩ mình sẽ chết do ngã ngựa!
Cái hố kia rộng khoảng bốn năm mét, sâu chừng hai mét, con ngựa đỏ sẫm phát điên đang phi gần tới đó! Lăng Tuyết siết dây cương muốn kéo con ngựa về, nhưng nó không chút bị ảnh hưởng, cho dù đầu ngựa đã bị giật ngược ra sau, nhưng tốc độ tiến lên không chút nào suy giảm. Cứ đà này, muốn phóng qua tuyệt đối không thể, mà kết cục duy nhất cũng chỉ có thể là…
Người ngã ngựa đổ!
Khoảng cách chưa tới mười mét.
Lăng Tuyết quyết định nhanh chóng, cùng với người ngựa ngã vào hố sâu chi bằng tự mình nhảy khỏi lưng ngựa, nhiều nhất chỉ gãy vài cái xương, tốt hơn nhiều so với mất mạng!
Năm mét!
Lăng Tuyết thả người nhảy lên, chỉ cảm thấy thời gian như đứng lại. Cô thấy cảnh vật xung quanh như cảnh phim chiếu ngược lùi về sau, cô thấy cô sẽ mau chóng đáp xuống bãi cỏ dưới thân mình, cô thấy đá vụ lẫn trong đám cây cỏ xuất hiện ngay trước mặt…
Bỗng nhiên, một sức mạnh cực lớn truyền đến từ sau lưng, cô cảm giác mình như một cái túi bị thứ gì đó nhấc bổng, trước ngực ê ẩm, lại bị tung lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149148/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.