Lăng Tuyết nhìn chằm chằm điện thoại lăn qua lộn lại không ngủ được, lưỡng lự thật lâu, nghĩ rốt cuộc có nên gọi hay gửi tin nhắn cho Thân Đồ Dạ hay không. Theo lý mà nói ban đầu không nghe không trả lời còn được, nhưng lúc này rõ ràng đã đọc rồi, còn không chịu hồi âm dường như có hơi vô tâm; nhưng giờ muộn quá rồi, nếu đối phương ngủ rồi thì sao, gửi tin nhắn đến, chắc chắn anh sẽ bị đánh thức… Lăng Tuyết lại có chút không đành lòng.
– Phụ nữ khi yêu có phải luôn lo được lo mất thế không, chỉ muốn hoàn toàn chiếm hữu, lại sợ dục vọng chiếm hữu của mình sẽ làm tổn thương đến đối phương?- Lăng Tuyết ngủ không được lại bắt đầu suy nghĩ miên man, bỗng nhiên ý thức được vừa rồi mình còn nói đến hai chữ “khi yêu” nữa chứ!
Chẳng lẽ, đây là cảm giác khi yêu sao?
Nụ cười ngọt ngào hiện lên nơi khóe miệng, nghĩ lại mấy ngày gần đây cô với Thân Đồ Dạ quấn quít lấy nhau, cô cảm thấy con người này ngoại trừ có chút ngang ngược, những cái khác hình như cũng rất tốt… Lại cúi đầu đọc ba tin nhắn anh gửi đến, cảm giác lại khác vừa rồi.
Nếu nói ban nãy cô có cảm giác ấm lòng thì lúc này thứ còn lại nhiều hơn cả chính là nỗi nhớ nhung mãnh liệt và đánh mất lý trí của người đàn ông đang yêu, còn có nồng nàng say đắm pha lẫn trong sự vô ý.
Ngay cả người đàn ông như Thân Đồ Dạ còn có thể vô ý như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149139/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.