– Vì sao tôi phải khuyên cô ấy?- Thân Đồ Dạ nhíu mày, hơi cau có- Tôi đã ám chỉ với cô ấy rồi, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn chọn giúp họ, một khi đã vậy, cứ để cô ấy muốn làm gì thì làm đi. Nếu tôi không cho cô ấy đi, trong lòng cô ấy sẽ luôn có chuyện không bỏ xuống được, người họ Cung có thể có lần tiếp theo, lần tiếp theo nữa, nếu đã vậy, chi bằng lần này cứ giả như không biết. Là đàn ông, thỉnh thoảng cũng nên buông tay để người phụ nữ của mình đi làm chuyện cô ấy muốn làm, cho dù thực sự xảy ra vấn đề gì, cũng có tôi hỗ trợ cô ấy mà!
– Vậy là…- Lôi Quân cười nói- Trên đời này không có vấn đề nào anh không giải quyết được. Nhưng vì em không hiểu lắm, nếu anh đã nghĩ vậy, tại sao còn không vui?
– Nhảm nhí- Cố Huy liếc trắng mắt- Chủ nhân biết lần này cô Lăng đi chịu khổ, chắc chắn đang lo lắng cho cô ấy.
– Con người mà, cần phải nếm trải khổ sở mới có thể trưởng thành, Lăng Tuyết vẫn còn rất đơn thuần, chưa từng trải qua thời kì đen tối trong cuộc đời- Thân Đồ Dạ trầm thấp nói- Người nhà họ Cung chính là kiếp nạn của cô ấy.
– Đúng vậy, người họ Cung đúng là quá đáng, trước kia lợi dụng cô Lăng một lần rồi còn chưa tính, lần này lại đến tìm cô ấy nữa, đúng là vô sỉ! Lần trước anh không trừng phạt họ, với họ mà nói đã là ơn đức bằng trời rồi, họ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149129/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.