– Thì sao?- Giọng Lăng Tuyết không thể nói là lạnh băng, nhưng tuyệt đối không hề nhiệt tình.
Tần Tuệ dường như có chuyện muốn nói, nhưng lại không biết mở lời thế nào, đành phải nói vài chuyện không liên quan trước.
– Vết thương của cậu Lăng thế nào, anh Lãnh luôn miệng nhắc tới, nói không mấy hài lòng với điều kiện chữa trị bên này, anh ấy định giúp cô cậu liên hệ với bệnh viện tốt hơn.
Với phong cách xử lý công việc của Lãnh Thanh Mặc, ngay từ đầu đã sắp xếp chữa trị tốt nhất, hoàn toàn không cần có sắp xếp khác, cho dù thực sự muốn làm gì thêm, anh cũng sẽ trực tiếp liên lạc với Lăng Tuyết, tuyệt đối không thể nói với Tần Tuệ.
Lăng Tuyết đã hơi mất kiên nhẫn, vì thế hỏi thẳng:
– Tôi biết Tần quản gia công việc bề bộn, chắc chắn không khi khổng khi không đến đâu, có gì chị cứ nói thẳng đi.
Tần Tuệ trầm ngâm một chút, thở dài nói:
– Cô Lăng, có lẽ cô không biết, sau khi cô đi, việc kinh doanh của họ Cung chúng tôi liền xuống dốc không phanh, tình cảnh của cô Cung và anh Lãnh hiện tại rất khó khăn.
Lăng Tuyết khó hiểu hỏi:
– Tại sao chứ? Theo tôi được biết, Thân Đồ Dạ không hề có hành động trả thù gì với họ Cung, trước khi tôi đi, tôi nhớ Lãnh Thanh Mặc còn nói việc làm ăn của họ Cung đang dần đi vào quỹ đạo, vì sao trong thời gian ngắn lại xuất hiện thay đổi lớn như vậy chứ?
Tần Tuệ cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149119/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.