– Hửm? Bất ngờ gì?- Lăng Tuyết tò mò hỏi.
– Đến lúc đó em sẽ biết thôi.
Thân Đồ Dạ không nói nhiều, chỉ lo quan sát nhà cửa nơi này, đây là khu chung cư theo lối kiến trúc cổ, có chút dấu ấn thời gian, trang nhã duy mĩ, tuy rằng không thể nói rõ quý giá bao nhiêu, nhưng giá trị xa xỉ.
– Thôi vậy.
Lăng Tuyết biết tính anh, chuyện anh không muốn nói, dù cô hỏi thế nào cũng không hỏi ra được.
– Nhà này là ai tìm cho em?- Thân Đồ Dạ hỏi.
– Lãnh Thanh Mặc- Lăng Tuyết cũng không định che giấu- Sao vậy?
– Không có gì- Thân Đồ Dạ cũng không nói nhiều- Em giúp họ Cung chuyện lớn như vậy, họ tìm một căn nhà cho em cũng nên làm mà.
– Đừng nhắc chuyện này nữa- Lăng Tuyết tránh nặng tìm nhẹ nói- Được rồi, đưa bánh bao cho em, anh về nhà nghỉ ngơi đi.
– Không cần anh đưa em lên nhà à?- Thân Đồ Dạ cũng chưa muốn đi ngay.
– Không cần đâu- Trong lòng Lăng Tuyết nghĩ, ngộ nhỡ để Hàn Bắc Hàn Giai trông thấy Thân Đồ Dạ, sự việc sẽ càng thêm phức tạp.
– Được rồi- Thân Đồ Dạ cũng không miễn cưỡng, đưa túi bánh bao cho Lăng Tuyết- Tối nay anh đến đón em.
– Ừ…
Lăng Tuyết nghe câu đó, đột nhiên cảm thấy căng thẳng, trong lòng hơi bất an, tối đến đón cô? Có phải nghĩa là sẽ xảy ra “chuyện ấy” không?
– Phản ứng của em vậy là sao?- Thân Đồ Dạ không vui nhìn cô-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149096/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.