Thân Đồ Dạ lái xe đi trước, xe sắp chạy đến chân núi, vẫn không thấy Lăng Tuyết theo tới, anh nhìn chằm chằm kính chiếu hậu, trong phạm vi tầm mắt cũng không thấy bóng xe Bugatti đâu.
Cô gái kia bị sao nữa?
Cô ấy không định xuống núi à?
Đỉnh núi tối thui, gió lạnh vù vù, một mình cô ở lại trên đó làm gì?
Chẳng lẽ vì để tránh anh, thà một mình ở lại đỉnh núi chờ anh đi khỏi?
Nghĩ đến đây, trong lòng Thân Đồ Dạ lại hừng hực lửa giận, cô gái này ba lần bốn lượt gạt anh, xỏ lá, lòng dạ xấu xa như vậy, anh cần gì phải lo cho cô?
Mang theo một bụng phẫn nộ, Thân Đồ Dạ tiếp tục lái xe đi.
***
Lăng Tuyết khởi động lại thật lâu, xe vẫn không nổ máy.
Lúc này cô nghĩ tới Lăng Ngạo, nếu có anh ở đây thì tốt rồi, anh ấy sửa xe rất giỏi.
Nhưng hiện tại nghĩ đến chuyện này có chút không thực tế, Thân Đồ Dạ đi rồi, bỏ lại cô một mình ở đây, phải làm sao?
Chẳng lẽ cô thực sự phải qua đêm ở đỉnh núi này ư?
Cho dù ở trong xe đợi đến hừng đông cũng vô ích, cô không có điện thoại, liên lạc được với ai?
Cho dù đi bộ xuống núi, núi này cũng vắng vẻ, còn phải vượt qua ngọn núi đầu tiên, xuống đến nơi đi bộ hơn ba mươi cây số nữa mới có người…
Vượt qua hai ngọn núi này, có lẽ đến khuya ngày mai, với điều kiện là hết thảy đều thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149085/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.