– Lúc đó mui xe để mở, chị còn chụp được ảnh nữa- Vương Hân nói- Chị gửi vào điện thoại của Đoạn Ngũ, em xem thử có quen không, không còn chuyện gì nữa, chị cúp máy trước, em nói với Đoạn Ngũ không cần lo đâu, xong việc hẳn về.
– Cám ơn chị dâu.
– Em xem ảnh đi, đừng để lỡ chuyện gì, chị cúp đây.
– Dạ, em xem ngay.
Cúp máy, Lăng Tuyết vội vàng mở mục tin nhắn ra xem, tin đầu tiên chính là ảnh Vương Hân gửi đến.
Ảnh chụp từ xa, phải phóng lớn nhiều lần mới có thể nhìn rõ, Lăng Tuyết nhìn thật kỹ, quả thật là Thân Đồ Dạ, anh mặc bộ veston màu đen phẳng phiu, lái Bugatti, nhíu mày, đôi mắt sâu thẳm ấy thấm đẫm u buồn…
Đầu xe Bugatti gắn hoa cưới tinh tế, chính giữa đế hoa ấy có một khung hình, đó là hình cưới của hai người, tuy rằng khá mờ, nhưng cô biết, đó là anh và cô, hình cưới của Thân Đồ Dạ và Lăng Tuyết!!!
Thấy vậy, sống mũi Lăng Tuyết cay xè, nước mắt liền rơi xuống…
Cô bỗng nhiên cảm thấy mình rất bất công với anh, lừa dối anh, làm anh động lòng, rồi sau đó lại biến mất dạng.
Anh nhất định rất hận cô?
Nhất định là vậy!!!
Đang nghĩ ngợi, điện thoại bỗng nhiên reo lên, lúc này, lại là số của Tần Tuệ.
Lăng Tuyết tuy rằng không cố gắng ghi nhớ số điện thoại của chị ta, nhưng nhìn riết cũng quen, cô nghe máy:
– A lô!
– Lăng Tuyết?- Tần Tuệ có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149028/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.