– Được rồi, sau đó tôi có hỏi thăm mà- Tần Tuệ giả bộ không biết gì- Sao cô lại dùng điện thoại của Cố Huy gọi đến? Điện thoại cô đâu?
– Điện thoại tôi bị hư rồi, không biết tại sao đột nhiên không mở máy được- Lăng Tuyết hoàn toàn không hay biết Tần Tuệ giở trò sau lưng, còn thật thà nói- Cố Huy đi mua điện thoại mới cho tôi rồi, sau đó có thể liên lạc.
– Chuyện nhỏ đó không cần làm phiền Cố Huy đâu, để tôi mang một chiếc mới đến cho cô- Tần Tuệ vội nói- Trong nhà đúng lúc có điện thoại dự phòng.
– Không cần đâu, Cố Huy đi rồi- Lăng Tuyết có hơi lo lắng- Đủ rồi, không nghe chị nói nữa, chị mau hỏi A Văn thử giúp tôi, sau đó trả lời lại cho tôi biết nha, tôi cầm điện thoại của Cố Huy đợi chị gọi lại.
– Vâng.
Cúp máy, Tần Tuệ thật sự gọi cho A Văn:
– Sao rồi?
– Vẫn chưa tìm được- A Văn lo lắng nói- Chúng tôi đã đến nhà Lăng Ngạo, nhà Hàn Bắc, bao gồm cả nhà của Đoạn Ngũ để tìm, nhưng họ chưa từng về đó, hiện tại đang trên đường đến cô nhi viện.
– Cô nhi viện không còn ai nữa, nhưng chính vì như thế, họ mới có khả năng trốn ở đó, các người tìm cẩn thận vào.
– Vâng- A Văn nói- Có một vấn đề, tôi phải xin chỉ thị trước.
– Nói đi.
– Lúc trước ở sân bay, chúng tôi có bốn người, thật sự hoàn toàn có thể bắt họ, nhưng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3148986/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.