– Ha ha…
Lăng Tuyết thấy bộ dạng mê tiền của Hàn Giai, cũng bật cười theo, quay đầu nhìn Lăng Ngạo, anh đang nhìn cô, vẻ mặt nghiêm trọng, ánh mắt phức tạp.
– Đừng suy nghĩ lung tung nữa- Lăng Tuyết an ủi anh- Nếu không phải chuyện cô nhi viện còn chưa được giải quyết, em nhất định cùng ra anh nước ngoài điều trị, nhưng hiện tại chuyện này đang cấp bách, Mao Mao và Đậu Đậu sống chết chưa rõ, em không thể rời khỏi đây được.
– Anh biết…- Giọng Lăng Ngạo khào khào khô khốc- Một mình em… anh lo…
– Em đâu có một mình- Lăng Tuyết cười- Chẳng phải em còn có anh Hàn Bắc và Ngũ Ca sao? Nếu gặp phải chuyện gì, em sẽ tìm họ giúp.
– Đúng đúng đúng, có việc gì cứ phân công bọn anh, không cần khách sáo.
Hàn Bắc đúng lúc bước ra khỏi toilet, nghe nói vậy, vội vàng bày tỏ thái độ.
– Mau về nhà lấy hộ chiếu đi- Lăng Tuyết giục.
– Biết rồi, bà nhỏ!- Hàn Bắc lấy túi và chìa khóa xe vội vàng rời khỏi.
– Lăng Tuyết, chừng nào đi vậy chị?- Hàn Giai hỏi.
– Chuẩn bị xong thì đi ngay- Lăng Tuyết xem đồng hồ- Ngũ Ca, phiền anh thay đồ cho Lăng Ngạo giúp em.
– OK, không thành vấn đề- Ngũ Cã lập tức đi lấy đồ thay cho Lăng Ngạo.
– Lau lưng cho anh ấy trước đã- Hàn Giai bưng một chậu nước ấm tới- Ngũ Ca, phiền anh!
– Đều là người một nhà cả mà, không cần khách sáo với anh, hai em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3148972/chuong-80-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.