Thân Đồ Phong Hoa tuy ngoài miệng lải nhải không tha, nhưng vẫn theo Thân Đồ Dạ rời đi, vừa đi vừa hỏi:
– Bây giờ mấy giờ? Chắc không muộn đâu nhỉ? Lần đầu tiên gặp cháu dâu của cô, cô nên để lại ấn tượng tốt mà!
– Cô thật dông dài.
Lời nói Thân Đồ Dạ bị chìm nghỉm trong tiếng reo hò, các fan bên dưới sắp không khống chế được, anh liếc mắt một cái, cô gái đeo mặt nạ kia đang đẩy Hàn Vũ Thần ra, chạy trốn mất tăm…
Thân Đồ Dạ chế nhạo chán ghét, còn chơi trò hồi hộp? Làm như bản thân là cô bé lọ lem, bỏ lại giày thủy tinh trong vũ hội, sau đó chạy mất dạng, để hoàng tử phải nhọc lòng tìm kiếm cô…
Đám choai choai thời này thật biết chơi!
***
Lăng Tuyết giữa buổi biểu diễn rời đi, làm xáo trộn kế hoạch.
Hàn Vũ Thần vốn định đuổi theo, lại bị chị An giữ lại:
– Lập tức giao lưu với fan, cậu cũng không được đi.
Hàn Vũ Thần tha thiết nhìn theo bóng lưng Lăng Tuyết, quay đầu nói với Hàn Bắc:
– Anh đi tìm cô ấy về cho tôi.
– Nhưng mà…- Hàn Bắc khó xử- Tay bass đã đi rồi, nếu ngay cả tôi cũng đi, ngay cả tay ghi-ta cũng khuyết luôn.
– Vũ Thần, Lăng Tuyết có quan hệ thân thiết với chúng tôi lắm, sau này bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc, hiện tại xử lý chuyện chính đi đã- Ngũ Ca khuyên nhủ.
Hàn Vũ Thần vô cùng ảo não, phải sớm nghĩ đến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3148953/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.