Lăng Tuyết đi tới bên cửa sổ nhìn xuống, lầu ba, độ cao khoảng mười mét, chỉ là bên dưới không có gì bám để leo xuống, cứ vậy nhảy xuống e rằng sẽ bị thương, sao còn có thể đến nhà hát thành phố?
Lăng Tuyết quay đầu quan sát, trong phòng tắm không có dụng cụ nào dùng được, phải làm sao đây?
Cô đang hao tâm tổn trí, lại phát hiện bên cạnh cửa sổ có cái cây to, mặc dù cách cửa sổ một khoảng, nhưng chỉ cần chú ý độ cong khi nhảy là có thể tung người bám vào nhánh cây, sau đó theo thân cây tụt xuống đất.
Còn chờ gì nữa, bấy giờ Lăng Tuyết chui ra ngoài cửa sổ, thả người nhảy ra, thuận lợi bắt lấy nhánh cây, sau đó trèo xuống, chỉ là cô mặc váy, trèo được nửa đường, tà váy bị vướng vào cành cây, xoẹt một cái, rách một đường lộ đến đùi, nhưng Lăng Tuyết không có thời gian chú ý tới, thả người nhảy xuống, rồi chạy thẳng ra cửa bên hông mà không quay đầu lại.
Tần Tuệ ở bên ngoài đợi mãi không thấy Lăng Tuyết ra, mười phút sau, bên trong không có động tĩnh gì, chị đi tới gõ cửa, cẩn thận hỏi:
– Cô Cung, cô tắm xong chưa?
Bên trong không có tiếng động, Tần Tuệ tiếp tục gõ cửa:
– Cô Cung, cô Cung…
Vẫn không ai đáp lại, Tần Tuệ trong lòng cả kinh, cuống quít ra lệnh:
– Mau đi lấy chìa khóa.
– Vâng- Đám người hầu lập tức đi lấy chìa khóa phòng tắm.
Mở cửa ra mới phát hiện cửa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3148947/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.