Ca khúc hát xong, Hàn Vũ Thần hát thật sự sung, ở trên sân khâu ôm lấy Bạch Tấn Sinh, hô lớn vào micro:
– Cậu, con chân thành cảm tạ ơn dưỡng dục của cậu, cảm ơn cậu tán thưởng con, khích lệ con, ủng hộ con! Chúc cậu sinh nhật vui vẻ!
– Cám ơn cháu…- Bạch Tấn Sinh cười rất vui vẻ.
Lăng Tuyết thở phào, may nhờ phúc của Hàn Vũ Thần, hôm nay cuối cùng cũng miễn cưỡng qua ải!
Tất cả mọi người vây đến chúc mừng Bạch Tấn Sinh.
Lăng Tuyết không muốn vào góp vui, đi xuống từ bên hông sân khấu, Tần Tuệ bước đến đỡ cô:
– Đi thôi, anh Lãnh đang ở bên ngoài đợi chúng ta.
– Hả? Chưa ăn gì mà?- Lăng Tuyết bất giác hỏi.
– Về rồi ăn- Tần Tuệ kéo tay Lăng Tuyết vội vàng rời khỏi- Hôm nay cô biểu hiện rất tốt, bây giờ đi về là thích hợp nhất, còn tiếp tục ở lại, không biết Bạch Mẫn Nhi sẽ nghĩ ra thêm cái gì để làm khó dễ cô.
– Nói đúng lắm, về mau.
Lăng Tuyết xách váy, bước nhanh ra ngoài, lúc đi đến cửa chính, cô không khỏi quay đầu nhìn lại, trên sân khấu, Hàn Vũ Thần vẫy tay tạm biệt cô, trên mặt là nụ cười rạng rỡ.
Lăng Tuyết mỉm cười với anh, xoay người rời đi.
Loại cảm giác này tốt thật!
***
Lãnh Thanh Mặc ở trên xe đợi Lăng Tuyết, trên bàn chuẩn bị điểm tâm và hoa quả, còn có trà ngon nóng hổi.
Lăng Tuyết khát nước đã lâu, lên xe liền uống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3148943/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.