Thân Đồ Dạ mặc áo choàng tắm, nước trên người vẫn chưa khô hẳn, tóc còn ướt, nước vẫn đang nhỏ giọt xuống, làn da màu đồng cổ dưới ánh đèn tản ra thứ ánh sáng mê hoặc, đèn trong phòng dịu nhẹ, càng tôn lên khí phách và vẻ thần bí cuồng vọng của anh, đôi mắt sâu thẳm ấy đang nhìn Lăng Tuyết.
Lăng Tuyết sợ sệt nhìn anh một cái, cuống quít dời mắt, tim đập thình thịch.
– Vào đi!- Thân Đồ Dạ ra lệnh.
– Hả?- Lăng Tuyết trợn mắt- Em…
Thân Đồ Dạ lười nói nhiều với cô, trực tiếp lôi cô vào phòng.
– Này!- Lăng Tuyết kinh hãi la lên, còn chưa kịp giãy ra đã bị Thân Đồ Dạ đè vào vách tường.
Cửa phòng đóng lại, Cố Huy thức thời ra ngoài, vừa đi còn vừa cười trộm.
– Thả ra!
Lăng Tuyết định đẩy Thân Đồ Dạ ra, nhưng cơ thể anh nóng rực như lửa, gần như sắp hòa tan cô, mà còn dán chặt vào cơ thể cô, chặt lại càng chặt, đè vào cô không chút khe hở.
Lăng Tuyết sợ đến run rẩy, hai tay chống lên vai anh, kinh hoảng quát khẽ:
– Đừng chạm vào em!
Thân Đồ Dạ một tay chống lên tường bên cạnh vai cô, tay kia thì nắm cằm cô, híp mắt nhìn vết thương đã được băng bó trên cổ cô:
– Đau không?
– Hửm?- Lăng Tuyết ngạc nhiên một chút, nhíu mày quát tiếp- Anh đè em đau quá…
– Mới vậy đã kêu đè- Thân Đồ Dạ lại áp sát đến, cơ thể cao lớn càng dán chặt vào cô hơn-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3148903/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.