Bỗng một ngày cậu xong chuyện với tớ, mà không ngủ ngay tắp lự.
Mặc dù tớ rất mệt, nhưng tớ vẫn không ngủ được. Ngày nào cũng cần thuốc mới vào giấc, nếu cậu qua đêm chỗ tớ, tớ chờ cậu ngủ rồi mới rón rén lấy thuốc.
Chợt cậu gọi:
– Thanh Thanh…
Tớ đang trên mây, nhẹ nhàng trả lời:
– Ừ?
Cậu nghĩ một lúc, rồi nói tiếp:
– Tự dưng hôm qua tớ tìm thấy tài khoản Weibo của em ấy.
Tớ kinh ngạc, hơi ấm bao quanh tớ tản vội.
– Vậy à? – Tớ nghe giọng điệu của mình bình thản – Weibo cậu ấy có gì không?
– Một vài bức ảnh em ấy chụp, trường của em ấy thật tuyệt. – Giọng cậu lưu luyến.
Thật ra tớ cũng từng cho cậu xem qua vài bức ảnh đời thường của cậu ấy, nhưng so với việc phải bắc cầu qua tớ, thì việc cậu tự với đến ngôi sao Diệp Thường Phi kia mang lại cảm giác gần gũi hơn nhỉ.
Việc bắc cầu qua tớ nhắc cậu một sự thật phũ phàng rằng cậu ấy đã chặn cậu mà.
Tớ không biết nên nói sao cho phải, chính tớ tự rõ, giọng điệu lưu luyến và tâm tư dồn vào việc đào Weibo cậu ấy, dẫu hai năm chẳng ai ngỏ lời yêu… âu cũng chứng minh rằng cậu không thể buông cậu ấy.
Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà đã hai năm rồi, quan hệ giữa tớ và cậu ổn định trở lại… chưa kể tớ và cậu ấy vẫn liên lạc với nhau đều đặn, tớ biết mọi chuyện hằng ngày của cậu ấy. Tớ cứ ngỡ, tớ chính là sợi dây liên kết duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ba/1122577/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.