14.
Con người vì yêu mà hèn mọn, con người vì những điều mình muốn mà hèn mọn.
Sau năm hai mươi lăm tuổi, tôi với Giang Minh, có hai ước muốn. Tình yêu thì không cần nói, nguyện vọng cũng chỉ là cầu anh ta đại phát từ bi mà cưới tôi. Có thể nói, tôi đã tâng bốc anh ta quá cao trong một thời gian dài, bởi thế anh ta mới ngày càng vô lương tâm, hoặc giả, tôi không tâng bốc anh ta, anh ta vẫn sẽ vô lương tâm như thế.
Thừa nhận bản thân không được yêu, nhẹ nhàng như thế nhưng cũng khó khăn đến vậy.
Lúc biết mình mang thai ngoài ý muốn, tôi rất sợ hãi, lại có chút mừng thầm. Mừng thầm là vì, tôi có thai, vậy theo logic thường thấy, Giang Minh cuối cùng sẽ cưới tôi đúng không, có phải tôi sẽ mẹ quý nhờ con, cử hành hôn lễ đúng không?
Thế nhưng không có gì cả.
Thẳng đến khi trong bụng là một đứa trẻ tám tháng, Giang Minh không làm gì cả, thậm chí ngay cả một câu nói, một lời hứa, anh ta cũng chưa từng nói qua.
Có khả năng tôi sẽ phát điên mất. Và tôi thật sự phát điên. Nếu như có video hay nhật ký ghi lại, tôi nghĩ tôi không muốn đối mặt với bản thân trong khoảng thời gian đen tối điên cuồng ấy. Bất an, khó chịu, mâu thuẫn, tức giận, lo được lo mất … Nói thẳng ra là một người đàn bà chanh chua.
Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ nhận được quà. Nhiều năm như thế, tôi chưa bao giờ nhận được. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thay-the/2589161/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.