Tranh thủ được một nụ hôn, coi như chi phí cho bữa sáng. Cậu chủ Quý với hai cánh môi sưng tấy, bưng một bát mì, bấy giờ mới trách cứ trong muộn màng, hắn nói hắn còn chưa đồng ý, mà sao Lục Văn đã hôn lên rồi. 
Lục Văn cầm một trái táo tây ở trong tay, tung hứng lên xuống, sau đó cắn một cái. Răng lợi của cậu rất tốt, cắn một miếng ngập răng, ngậm trong miệng, thỏa mãn vô cùng. Cậu nghe thấy câu hỏi đầy trách móc của Quý Khâm Sinh, cũng chẳng hề bận tâm chút nào mà cọ mu bàn tay lên khóe miệng, rồi lại liếm một chút: "Lúc sau không phải anh cũng đã hôn trả lại rồi sao, huề nhau rồi còn gì." 
Quý Khâm Sinh ăn một gắp mì, đôi mắt thì lại sáng lên. Lục Văn nhìn dáng vẻ ấy của hắn, lại càng đắc ý. Cậu ăn xong mấy trái táo tây rồi, đan hai bàn tay vào nhau, chầm chậm vươn vai duỗi người giống như một chú mèo. Vạt áo may ô bị kéo lên, lộ ra nhân ngư tuyến đẹp đẽ. 
Cậu ở nơi này phơi nắng đen đi rất nhiều, khác hẳn so với làn da trắng trước đây của cậu, nhưng lại có một sự quyến rũ riêng. Ánh mắt của Quý Khâm Sinh dạo một vòng quanh vùng eo bụng của cậu, Lục Văn cảm nhận được, bởi vì cậu vô cùng nhạy cảm với những tầm mắt bên cạnh mình.  
Đó là một ánh mắt tán thưởng, Lục Văn cũng nhìn theo hắn. Quý Khâm Sinh lúc ăn rất yên tĩnh, ăn không nói ngủ không lời, khiến cho cậu cảm thấy hơi tẻ nhạt. Quý Khâm Sinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thang-cuoc/1812548/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.