Bầu không khí trở nên đặc quánh, khiến người cảm thấy hơi khó thở. Mà tất cả những thứ này, Du Dã cũng biết, chẳng qua chỉ là hiệu ứng tâm lý mà thôi. Quý Khâm Sinh ở trước mặt cậu cầm một chiếc khăn lông, bàn tay nắm chẳng hề dùng sức, nhưng ánh mắt lại sâu thẳm mà trĩu nặng, bao bọc một chút ít lửa bốc cháy, như thể một giây tiếp theo, là sẽ phất tay áo bỏ đi.
Nhưng hắn mà đi, thì tuyệt đối không phải là điều Du Dã mong muốn. Cái gọi là một tháng, chỉ là một lời cam kết đầu môi, Quý Khâm Sinh nguyện ý cho, nhẹ bẫng như không, cho đi được thu lại được, e rằng Quý Khâm Sinh sẽ chẳng bao giờ để ý tới cậu nữa.
Ai mà muốn để ý tới một người không biết điều như thế chứ, đưa bữa ăn khuya đến cửa, dẫn người về nhà, chờ người tắm xong, rồi lại vội vàng ra cửa đi đến một cuộc hẹn khác? Đây không phải là đùa giỡn người cho vui thì là cái gì, chẳng trách sao ngay cả một người như Quý Khâm Sinh, cũng phải tức giận.
Không phải chỉ là trong mơ gọi tên người khác thôi sao, cậu lại hờn cái gì giận, dựa vào đâu mà hờn giận. Chính cậu chẳng phải cũng là ôm mục đích mà tiếp cận sao, dựa vào đâu mà không cho trái tim của người khác có nơi nó thuộc về.
Ngay cả khi thực sự thẳng thắn nói ra mọi việc, cậu đại khái cũng có thể hình dung được Quý Khâm Sinh sẽ có vẻ mặt như thế nào. Là kinh ngạc pha lẫn lúng túng, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thang-cuoc/1812539/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.