Để cho Quý Khâm Sinh giúp cậu mặc quần áo, hiển nhiên là một quyết định tồi tệ phi thường. Quý Khâm Sinh hẳn là tắm rồi, áp sát lại gần, mùi hương trên người, lúc đậm lúc nhạt phả đến trước mặt Du Dã, mùi hương rất thanh nhã, rất nhạt nhòa, song lâu bền không phôi phai. 
Ban nãy lúc mới bắt đầu, chỉ là những cái đụng chạm thoáng qua, ngón tay hơi lạnh lẽo của Quý Khâm Sinh chạm vào phần eo của cậu, đầu ngón tay cong lên, vô tình hay cố ý sượt qua trên bụng cậu, ở dưới háng cậu, có một nơi rất nhỏ cực kỳ mẫn cảm, bản thân thì đụng không tới, chỉ cần người khác khe khẽ trêu chọc, liền cho ra phản ứng rất mạnh mẽ. 
Nơi kia của cậu bị đụng phải, theo phản xạ có điều kiện, cậu lui về phía sau. Một bàn tay khác của Quý Khâm Sinh, cầm quần áo, đè lên áo may ô của cậu, giương mắt: "Sao vậy?" Quý Khâm Sinh hỏi đến là hờ hững, nắm tay đặt ở trên lưng cậu, dùng sức, không cho phép cậu lui về phía sau nửa bước. 
Lớp vải dệt của quần áo rất trơn, cũng lạnh, chỗ quần áo kia phủ lên bả vai cậu, đôi môi của người đàn ông tiến đến bên tai cậu, thở ra những âm tiết nóng rực, hắn bảo cậu giơ tay lên. 
Du Dã giơ tay lên, ống tay áo tròng qua cánh tay cậu, kéo lên trên. Du Dã từ trước đến tay chưa từng cảm thấy mặc quần áo, là một việc làm hành hạ người khác đến như vậy. E rằng cũng là bởi vì, cậu chưa để từng cho Quý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thang-cuoc/154273/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.