Bởi vì Trình Sở không ngừng gửi tin nhắn WeChat cho cậu, âm thanh điện thoại rung lên không ngừng trong buồng xe. Cuối cùng Du Dã không nhịn được, dứt khoát nhắn lại: Ngậm miệng, lần sau lại nói, Trình Sở lúc này mới ngoan ngoãn mà tạm dừng gửi qua mấy cái sticker biểu cảm oanh tạc Du Dã.
Du Dã cất điện thoại, đúng lúc đó Quý Khâm Sinh mở miệng: "Nhắc mới nhớ, tôi không nghĩ tới sẽ còn gặp được em."
Lời này không đầu không đuôi, thế nhưng Du Dã lại vừa nghe đã hiểu rõ hắn đang nói cái gì, chính là kể từ sau đêm đó, Quý Khâm Sinh gặp lại được hắn.
Du Dã lúng túng nhoẻn miệng cười, cũng là chuyện đã nhiều năm về trước rồi, hiện tại nhắc đến, cũng có chút kỳ quái.
Thấy Du Dã không đáp lời, Quý Khâm Sinh lại quay sang nhìn cậu: "Tuy rằng có rất nhiều lời muốn hỏi em, nhưng mà có chuyện này tôi trước tiên phải nói, vị hôn thê mà em biết đến, trên thực tế không phải như em nghĩ đâu."
Không phải như tôi nghĩ đâu? Du Dã cau mày, mặc dù có chút khó giải thích được Quý Khâm Sinh đang nói gì, nhưng cậu cũng là người trưởng thành, chung quy là chẳng thể nào ngậm miệng cho qua, vì thế không thể làm gì khác hơn là: "Có tiện kể ra không?"
Nếu Quý Khâm Sinh tung đề tài, cậu cũng nên tiếp, bằng không đường về nhà sẽ rất tẻ nhạt.
Thực ra, cảm giác của cậu đối với Quý Khâm Sinh cũng có chút vi diệu, bởi vì Quý Khâm Sinh lúc đó bị bức ép kết hôn, rồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thang-cuoc/154267/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.