Y Nhiên ngồi trong xe nhẹ nhàng vuốt lông bé mèo. Cô là quá tự tin vào sự yêu thương mà cô dành cho nó nên cô chưa từng đặt mình vào tâm trạng của nó để cảm nhận được một chút tâm tư của nó.
"Suy nghĩ về chuyện của bé mèo à?" K nhìn sang cô ở bên cạnh ghế phụ hỏi.
"Anh biết trước nó sẽ mắc bệnh này à?"
"... Chỉ là đoán bừa!"
Dừng xe trước một cửa hàng thuốc trên đường. Anh nhìn sang cô bên cạnh, vết thương trên tay vậy mà vẫn chưa khô lại.
"Chờ tôi một chút!" Nói rồi mở cửa xe đi ra ngoài.
Sau nhiều phút, anh trở lại trong xe. Trên tay cầm một bịch thuốc bông.
"Đưa tay ra đây!"
"Để làm gì?" Khi cô còn chưa hiểu ý của anh thì đã bị anh kéo lấy tay của mình. "Đau!" Cô bây giờ mới để ý, mấy vết cào của mèo khiến cô đau nhức.
"Giờ mới biết đau sao?" K nhướng mày hỏi. Lo cho bé mèo đến nổi bản thân bị thương cũng không màng khử trùng.
Cũng chỉ biết im lặng nhìn anh. Cô mà còn nói nữa thì sẽ bị anh mắng.
Anh lấy trong túi thuốc ra thuốc khử trùng cùng bông gạc, nhẹ nhàng khử trùng lên hai tay của cô. Móng của mèo tuy nhỏ nhưng khi bị chúng cào sẽ rất đau rát vì móng mèo chứa rất nhiều vi khuẩn nếu không được khử trùng đúng cách thì dẫn đến hai hậu quả nhẹ thì khi hết để lại sẹo còn nặng thì dẫn đến hoại tử có khi sẽ phải mất cánh tay. Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tam-lang-gap-nguoi-nua-can/2193892/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.