Anh nằm trên giường, trăn trở hồi lâu mà vẫn không ngủ được. Hình ảnh người con gái đó ám ảnh anh đến mức trong đầu anh khó có thể nghĩ đến việc gì khác.
*2 tiếng trước*
"Tôi sống một mình... 9 năm đã quen rồi!"
Tuy anh không nhìn rõ gương mặt đó nhưng rõ ràng có thể cảm nhận được giọng nói của cô không vững chắc, cơ thể cô còn run rẩy rất dể nhìn ra. Đau lòng lắm sao?
"Ba mẹ cô ly hôn?" Anh vốn không phải kẻ thích nhiều chuyện nhưng lại không hiểu vì sao chuyện riêng của cô gái này lại hết mực để tâm.
Tay cô ngừng vuốt lông A Cẩu, bàn tay nhỏ khẽ thụt lại. Cô đứng dậy nhìn anh với đôi mắt đỏ đầy bấn loạn.
"Ba mẹ... Tôi... tôi là trẻ mồ côi!"Nước mắt tự động rơi xuống hai bên gò má. Cô bối rối lau đi nhưng càng lau thì nước mắt càng chảy. "Thật ngại quá! Lâu nay không ai hỏi tôi về vấn đề này nên nên tôi có chút..."
K mở to mắt ra nhìn cô gái trước mặt. Khuôn mặt điềm tĩnh đến đáng sợ kia đang cố gắng lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt? Rõ ràng là đang khóc nhưng tại sao lại còn giữ vững nét mặt bình tĩnh đó? Cô bị ngốc sao?
"Thả lỏng người đi. Bộ cô chưa từng khóc sao? Cố gắng kiềm nén thế thì càng đau lòng hơn thôi!"
"Tôi không có kiềm nén. Là nó làm tôi quá bất ngờ. Nó khiến tôi không kịp trở tay!"
"Cũng không còn sớm, cô mau vào ngủ đi!"
Cô nhìn anh rồi gật đầu.
"A Cẩu, đi vào!" Nhìn con mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tam-lang-gap-nguoi-nua-can/111239/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.