Tô Trạch Tuế có thể xuyên đến vũ trụ song song là vì trong người cậu có các hạt mang liên kết mạnh với Cố Dật Lam.
Theo nguyên lý vướng lượng tử tương quan mạnh, khi Tô Trạch Tuế khôi phục ký ức, Cố Dật Lam cũng có khả năng nhớ lại những chuyện thuộc về vũ trụ kia.
Là người đã nghiên cứu lĩnh vực này nhiều năm, Cố Dật Lam sớm biết điều đó. Nhưng hắn không ngờ rằng, do chấp niệm quá sâu của cậu thiếu niên với mình, ngoài việc nhớ lại chuyện của bản thân, hắn còn thấy được một phần những trải nghiệm của cậu.
Bao gồm cả sự kiên trì đọc hiểu từng lá thư hắn gửi, những lần vật lộn trong khoa tâm thần, cảnh cậu gượng đứng dậy giữa bùn lầy, và những tiếng nức nở xuyên suốt những đêm dài.
Khoảnh khắc ký ức trở lại, Cố Dật Lam đang ngồi trong phòng họp học thuật của Đại học A, tay xoay cây bút đen với tâm trạng bỗng nhiên phiền muộn không rõ lý do.
Chỉ trong một khắc, mắt hắn đỏ hoe, ngón tay siết chặt thành nắm đấm. Sau vài giây im lặng để trấn tĩnh, hắn bỗng đứng bật dậy, mặc cho ánh mắt kinh ngạc của mọi người trong phòng, không nói một lời, sải bước đi thẳng ra ngoài.
Tim hắn đập nặng nề. Khi cánh cửa phòng đóng lại, hắn nhìn chằm chằm vào bức tường trắng xóa trước mặt – trắng như ga giường bệnh viện – hơi thở bỗng chốc nghẹn lại. Không đề phòng, cảm xúc bị cuốn theo ký ức bất ngờ tràn đến, khiến mắt hắn tối sầm, rơi vào cơn choáng váng.
Hắn đứng lặng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-so-xa-hoi-ket-hon-voi-ke-cuong-kiem-soat/4622877/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.