Bình thường, Cố Dật Lam rất ít khi lướt vòng bạn bè, huống hồ lúc mới thêm Tô Trạch Tuế, hắn còn tiện tay chọn ngay chế độ “chỉ trò chuyện”.
Hắn chưa từng nghĩ, cậu thiếu niên ngoài đời thì nhút nhát rụt rè, vậy mà trên mạng lại thẳng thắn đến mức chói mắt, đem đáp án đúng treo thẳng ngay đầu trang cá nhân.
…
“Đến rồi, đến rồi.” Quản gia sợ cậu mệt, hai tay xách đầy mấy túi đồ ăn mà bước nhanh vào.
Chủ và tớ ăn uống vào giờ khác nhau, nên lúc này ông đã dùng cơm trưa xong thì chỉ đứng bên cạnh bày biện đồ ăn cho hai vị chủ nhân.
Cố Dật Lam liếc sang cậu thiếu niên đang đứng một bên, chỉ biết mân mê ngón tay rồi gật cằm ra hiệu:“Ngồi đi.”
Hắn đưa tay chuẩn xác lôi ra một hộp trong đống đồ ăn, xé bao bì đặt ngay trước mặt Tô Trạch Tuế.
Cậu rụt rè kéo ghế chậm rãi ngồi xuống.
Cậu vẫn nghĩ mình làm không tốt nên mới để chú quản gia mang đồ ăn giúp, thành ra cứ thấp thỏm, đứng cũng chẳng yên mà ngồi cũng chẳng dám ngẩng đầu nhìn người đàn ông kia.
Cho đến khi một tiếng “bộp” khẽ vang lên, trong tầm mắt chợt xuất hiện một thứ nhỏ nhắn, trắng muốt.
Tô Trạch Tuế ngẩng đầu, liền thấy một chiếc bánh kem nhỏ xinh đã được đặt ngay bên cạnh tay mình.
Trên chiếc bánh nhỏ có trang trí một quả dâu tây đỏ mọng tươi tắn rực rỡ. Dưới đáy còn vương vài chiếc lá xanh, trông như một chiếc vương miện tí hon, càng làm lớp kem trắng bên dưới thêm trong trẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-so-xa-hoi-ket-hon-voi-ke-cuong-kiem-soat/4622820/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.