Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83
Chương sau
8. "Anh bận rồi, khi khác ăn sang nhé?" Kiều Túc nhéo má mềm của Lâm Huy nói. "Vâng ạ." Bé gật đầu, bỏ tay ra khỏi cổ hắn, chờ hắn bỏ bé xuống. Nhưng Kiều Túc mãi không chịu để bé xuống. Bé nhìn chằm chằm vào mặt hắn chu môi hồng nói: "Anh ơi, bỏ em xuống. Em muốn về " Kiều Túc thấy môi bé chu ra liền nổi ý xấu, đưa tay lên, dùng hai ngón tay bé môi bé. Môi bé bị kẹp không nói chuyện được chỉ biết ư ưm thì cũng thấy uất ức. Đôi mắt nâu to tròn kết ra vài giọt nước. (╥﹏╥) Hắn thấy vậy liền bỏ môi bé ra, Lâm Huy ô ô: "Huhu người xấu...bỏ em xuống..." Hắn thấy lưỡi nhỏ lúc ẩn lúc hiện sau cánh môi liền không nhịn được liếm môi bé cái. "Ô ô....anh đói à, anh không được ăn môi em, môi ăn không được." Bé thấy môi bị liếm liền sợ hãi quên cả khóc. Sợ bị hắn ăn mất, bé dãy mạnh đòi xuống. "Ngoan, không chọc nhóc nữa, tôi thả bé xuống thì bé không được mách mẹ nghe chưa?" "Em biết rùi, anh mau thả em xuống, bụng đói rồi." Lâm Huy ngoan ngoãn đồng ý. 9. Cuối cùng Lâm Huy được Kiều Túc thả đi, mới đặt chân xuống liền chạy đi luôn. Về đến nhà, bé thấy mẹ đã bầy đồ ăn ra. Bà Lâm thấy con mình đi một mình liền hỏi: "Anh Túc đâu con?" "Anh ấy bảo anh bận nên không qua ăn được ạ." Lâm Huy nhớ lại rồi bảo, bé chạy vào nhà tắm vừa súc miệng vừa nói. Bà Lâm nghe vậy thì nghĩ nghĩ, đợi bé đi ra mới nói: "Vậy con mang cái này qua cho anh Túc đi, coi như cảm ơn hôm qua anh giúp còn." Bé nghe thấy lại phải qua nhà Kiều Túc thì mặt xị ra không chịu. Bà Lâm hỏi tại sao thì bé kêu: "Anh ấy hư lắm, anh toàn trêu con ಠ︵ಠ" Lâm Huy bĩu môi nói. "Anh trêu con vì thích con đó, con đừng giận anh." Bà Lâm hiền hoà nói, gắp một miếng thịt bò vào chén bé. Lâm Huy không nói gì nhưng vẫn có chút không vui, được mẹ gắp thịt cho thì quên chuyện nảy, mặt quay về như cũ, vui vẻ măm măm.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83
Chương sau