68.
Sau khi cúp máy, Kiều Túc khôi phục lại dàng vẻ bình thường chậm rãi đến trường tiểu học của Lâm Huy.
Đến nơi thì đã không còn ai, hắn cũng chẳng thấy cậu nhóc đứng chờ mình. Kiều Túc đi hỏi giáo viên thì cô Thụy bảo đã được mẹ đón đi rồi.
Vốn việc vừa nảy đã khiến hắn không vui muốn gặp nhóc con lùn tịt kia mà bây giờ đến bóng cũng chẳng ló.
Đôi mắt đen láy của Kiều Túc giấy lên một làn sương mù trắng.
Về đến xóm trời cũng ngả màu, Kiều Túc đứng trước cửa nhà Lâm Huy lạnh lùng gõ cửa.
Phải một lúc sau người trong nhà mới chịu chạy ra.
Người đón tiếp Kiều Túc là một cậu nhóc nhỏ mặt bộ đồ ngủ khủng long cười hề hề với hắn: "Anh Túc!"
"Ừ." Nói rồi lại im, nhìn chằm chằm cậu nhóc.
Lâm Huy không phát giác ra tâm trạng tồi tệ của Kiều Túc, cậu đưa bàn tay bụ bẫm của mình kéo góc áo Kiều Túc: "Anh ơi, hôm nay ăn tối ở nhà em nhá?"
"Không cần đâu, phiền em lắm."
"Không có phiền nha! Anh ăn với emmm!" Lâm Huy ôm lấy eo của hắn, làm nũng nói.
"Không là không!" Kiều Túc nhíu mày đẩy nhẹ khủng long con đang bám mình ra.
Cuối cùng, Lâm Huy cũng cảm thấy tâm trạng của hắn hình như không được tốt. Cậu ngẩn đầu nhìn cái cằm nhọn của hắn.
"Anh giận em à?"
Kiều Túc lại nói: "Tôi nào dám giận cậu?"
Quả nhiên là vậy, Lâm Huy ngẩm nghĩ xem mình đã làm gì khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-sat-nhan-va-be-ngoc/2654013/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.