4.
Bỗng Kiều Túc im lặng không nói tiếng nào nữa.
Lâm Huy dù giận nhưng cũng nổi hứng tò mò, chẳng nhẽ tên đáng ghét này biến đi thật rồi à?
Cậu không vui quay người lại thì thấy gương mặt siêu anh tuấn của Kiều Túc giờ đây đang giàn dụa nước mắt.
Lần này là Lâm Huy hoảng, tự dưng khóc vậy? Từ khi nào một tên mặt than như Kiều Túc lại dễ rơi nước mắt như thế.
Cậu đưa tay lau đi giọt nước mắt của hắn: "Mắc gì anh khóc."
"Em hết thương anh rồi, em không cần anh nữa."
Lâm Huy ớn cả người: "Tại anh nhìn em rơi vào nguy hiểm còn không thèm giúp em, anh biết em đau lắm không?!"
Nói rồi cậu cũng khóc, đồ đáng ghét.
"Huhuhuhu em bị người ta trích điện, còn lấy roi đánh... hức..."
" anh cũng chẳng thương em gì cả... hức.."
"Ngày nào em cũng khóc xưng mắt hết."
Kiều Túc vội kéo cậu vào lòng an ủi: "Anh sai rồi, là tại anh hết, lần sau không thế nữa."
"Lại còn có lần sau!?"
Cuối cùng, hai tên ngốc ôm nhau ngủ trong trạng thái đôi mắt sưng phù.
5.
Lâm Quốc cùng Triệu Vũ đứng ở bên ngoài cửa hơi ló đầu vô vào, chứng kiến cảnh hai con người trong phòng dỗi nhau thì buồn cười không thôi.
Họ quay về phòng ngủ, việc đôi nào đôi nấy tự giải quyết.
6.
Hai người ngồi trên giường, ngoài cửa còn có bát hương đang cháy ở dưới đất.
Lâm Quốc cảm thán không thôi, làm ma rồi cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-sat-nhan-va-be-ngoc/2653915/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.