Ngày bà ngoại ra viện, Trình Tử Mai cũng tới giúp một tay. Thẩm Đại vốn không có nhiều bạn bè, hôm nay tiện thể mời cô đến nhà, làm bữa cơm mừng bà ngoại xuất viện.
Hai tháng nay, Thẩm Đại dành tất cả thời gian rảnh rỗi đi bài trí nhà mới. Từ đồ vật lớn như ghế sofa, tủ lạnh, cho đến đồ vật nhỏ như hộp giấy ăn đều do chính tay anh lựa chọn. Anh trang trí dựa theo tông màu và phong cách của ngôi nhà ngày xưa, tạo nên một không gian ấm cúng và xinh đẹp.
Bà ngoại mới chỉ tới đây một lần khi nhà còn đang sửa dang dở. Vừa bước vào nhà, bà không giấu được vẻ ngạc nhiên, đi xem hết phòng này đến phòng khác. Khi nhìn thấy bộ chăn ga bằng lụa trong phòng ngủ của mình, bà cẩn thận ngồi xuống, tay nhẹ nhàng vuốt ve lớp vải mềm mại.
Bộ chăn ga này mua từ trước khi gia đình họ xảy ra chuyện. Trong kí ức của Thẩm Đại thì nó rất đắt tiền, có giá khoảng mấy ngàn tệ. Từ nhỏ, ông bà ngoại đã truyền đạt quan niệm chi tiêu cho anh. Đấy là nên mua những món đồ có chất lượng tốt. Không nhất thiết phải là hàng hiệu, song bắt buộc phải có độ an toàn và độ bền cao, giúp đời sống lành mạnh hơn, mang đến cảm giác thoải mái, dễ chịu. Bởi vậy, tuy trong nhà không có xe hạng sang hay đồ hiệu đắt tiền, nhưng lại sẵn sàng dùng khăn mặt ba trăm tệ hoặc đũa làm từ gỗ lim hơn một ngàn tệ.
Thẩm Đại chỉ không hiểu nổi tại sao cùng tiếp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/966862/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.