Cù Thừa Trần bật cười, "Đúng là anh rất thú vị."
"Cù tổng chấp nhặt tôi làm gì, đi mà tìm đối thủ xứng tầm với cậu ấy."
"Anh đang khiêu khích tôi?" Cù Thừa Trần làm bộ nghiền ngẫm, "Ở trước mặt anh trai tôi lúc nào anh cũng ra vẻ dịu dàng nghe lời, hóa ra là giấu móng vuốt."
"Vì đó là cấp trên của tôi."
"Đừng giả bộ nữa, anh tưởng không ai nhìn ra được là anh thích anh ấy sao?"
Thẩm Đại đút tay vào túi áo thí nghiệm, lạnh lùng nhìn Cù Thừa Trần, "Sao cậu biết, tôi có nói khi thuyết trình à?"
"Đấy là anh tưởng mình che giấu tốt thôi." Cù Thừa Trần khoanh tay, biểu cảm thâm sâu khó lường, "Sự cố xảy ra ba năm về trước, một omega đột nhiên phát tình trong phòng thí nghiệm. Omega đó là anh đúng không?"
"......"
"Anh tôi cho bảo mật thông tin nhưng tôi vẫn tra ra được. Ba năm sau, anh lại phát tình trước mặt anh ấy, thật là "trùng hợp"." Cù Thừa Trần nhướn mày, "Lần này anh đã đạt được ước nguyện hay chưa?"
Tay Thẩm Đại ở trong túi âm thầm nắm thành quyền. Nếu như có thể mặc kệ hậu quả, anh thật sự muốn đấm cho Cù Thừa Trần một phát, "Cậu đang ám chỉ tôi cố ý?"
"Tôi nghĩ một người có thể gia nhập viện nghiên cứu, chắc chắn vô cùng thông minh, không đời nào mắc phải sai lầm ngu xuẩn như vậy. Đằng này còn liên tục hai lần....." Cù Thừa Trần cười cợt, "Hay đây là "duyên phận"?"
Trong lòng Thẩm Đại thầm mắng chửi Cù Thừa Trần là đồ vô liêm sỉ. Nếu không phải tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/966849/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.