Dưới lầu liên tục vang lên tiếng động lớn, đồ đạc va chạm, kính vỡ, còn có tiếng người đang vật lộn, pheromone hỗn độn tựa như một "bản nhạc hòa tấu", tạo thành "tạp âm" có sức xuyên thấu chết người. Người nào ở trong đó đều không thể thoát khỏi sự ảnh hưởng của nó.
Đặc biệt đối với một Omega, môi trường hỗn tạp nhiều pheromone của Alpha quả thực là địa ngục trần gian. Thẩm Đại cảm thấy dạ dày cuộn từng cơn, lồng ngực co thắt không thở nổi, đành phải lui về phòng đóng cửa lại. Không chỉ có anh không thể chịu nổi, Khâu Khâu cũng không thể tiếp xúc với hoàn cảnh như vậy.
Anh hít một hơi, nhẹ nhàng bế Khâu Khâu từ giường đến xe đẩy, nhặt áo sơ mi của mình lên và đắp cho Khâu Khâu, hy vọng con nhỏ có thể ngửi được càng nhiều pheromone của anh càng tốt. Anh nắm lấy tay cầm của xe đẩy, lo lắng nhìn chằm chằm vào cửa phòng.
Đột nhiên, một tiếng "Ầm" lớn vang lên, cửa phòng bị mở ra, Cù Thừa Trần bước vào, vẻ mặt hung ác nham hiểm: "Đi theo tôi."
Thẩm Đại sợ hãi nhìn cậu ta.
"Nhanh lên!" Cù Thừa Trần lạnh lùng nói.
Thẩm Đại đành bế Khâu Khâu lên, lúc này Khâu Khâu cũng tỉnh lại, ngơ ngác mở hờ đôi mắt, vẻ mặt càng ngày càng tủi thân.
"Đừng khóc, xin con, đừng khóc." Thẩm Đại vỗ lưng Khâu Khâu, đồng thời phóng thích ra pheromone của mình, cố gắng hết sức an ủi bé con. Anh sợ Khâu Khâu khóc vào lúc này sẽ khiến Cù Thừa Trần càng thêm mất kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/3557946/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.