Thẩm Đại từ trên giường ngồi dậy, anh cau mày lại, sắc mặt có hơi nghiêm trọng.
Cù Mạt Dư đưa anh và Khâu Khâu về nhà, Cù Thận sớm muộn gì cũng sẽ biết. Mặc dù chuyện này không phải anh tự nguyện, nhưng anh có thể tưởng tượng được Cù Thận sẽ nghĩ anh là loại người gì, anh không muốn đi ra đó để chịu nhục.
Hiển nhiên Cù Mạt Dư cũng hiểu chuyện này: "Anh qua với Khâu Khâu đi, không cần phải xuống lầu."
Thẩm Đại lúc này chỉ muốn đi qua với Khâu Khâu, anh hận không thể mang Khâu Khâu chạy khỏi nơi này. Cù Thận đã cố ý đến cửa thì ông ta chắc chắn đã biết về sự tồn tại của đứa bé. Anh một lòng một dạ muốn con mình tránh xa nhà họ Cù, tránh xa người nhà họ Cù. Cù Mạt Dư coi quyền giám hộ của Khâu Khâu như một con át chủ bài trong tay, quyết định có sử dụng nó hay không phụ thuộc vào "biểu hiện" của anh. Vậy còn Cù Thận, Cù Thận muốn làm gì?
Cù Mạt Dư nhìn ra được nỗi lo lắng của Thẩm Đại, hắn giữ vai Thẩm Đại và kéo anh lại gần, ôm anh vào lòng, hôn lên Omega của hắn: "Đừng lo lắng, có tôi ở đây."
Thẩm Đại yên lặng liếc Cù Mạt Dư một cái, xuống giường rời đi.
Khi anh đến phòng khách thì bảo mẫu đang cho Khâu Khâu ăn, hai bàn tay nhỏ bé của Khâu Khâu đang cầm bình sữa. Ban đầu nhóc con rất tập trung vào việc uống sữa, nhưng khi Thẩm Đại vừa bước vào thì hai con mắt to của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/3557910/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.