Cơm nước xong, Tiểu Điệp dọn dẹp phòng bếp, Thẩm Đại và Bạch Hướng Vãn ngồi chơi với Khâu Khâu.
Thẩm Đại sợ Khâu Khâu ban ngày ngủ nhiều, buổi tối lại quậy phá nên đánh thức Khâu Khâu dậy. Nhóc con này không tình nguyện bị đánh thức, gào hai tiếng, được Bạch Hướng Vãn bế lên thì lại nằm im, nắm lấy cúc áo của Bạch Hướng Vãn chơi đùa.
"Bây giờ nhóc con này rất thân với anh, ở bên cạnh anh thì rất yên tĩnh." Thẩm Đại hơi bất đắc dĩ nói.
Bạch Hướng Vãn dùng ngón cái và ngón trỏ nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của Khâu Khâu, cười nói: "Nhóc con này rất thích pheromone của anh."
Như thể đồng ý với câu nói này, Khâu Khâu ngẩng đầu lên, miệng cười toe toét.
Pheromone của Bạch Hướng Vãn là cây bạch du, quả của cây này được dùng làm thuốc, có tác dụng làm dịu thần kinh. Mặc dù bạch du cũng là mộc hương*, nhưng không có vị đắng, ngược lại có lẽ vì được ánh sáng mặt trời soi chiếu nên có cảm giác rất ấm áp và hiền hòa, giống như con người của Bạch Hướng Vãn, kiên định mạnh mẽ, thảo nào Khâu Khâu lại thích anh đến như vậy.
(*Mộc hương: là một loài thực vật có hoa trong họ Cúc (họ Asteraceae) được dùng làm vị thuốc trong Đông y)
Thời gian gần đây Khâu Khâu lớn rất nhanh, khác hoàn toàn với vẻ ngoài đen nhẻm, nhăn nheo và nhỏ bé khi mới sinh ra. Bây giờ nhóc con này có đôi mắt to tròn và sáng, sống mũi cao thẳng, làn da trắng trẻo, trên đỉnh đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/3557767/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.