Điện thoại di động của Thẩm Đại bị tịch thu, Internet của máy tính xách tay cũng bị cắt đứt, đại khái là phòng ngừa anh làm ra hành động không lý trí. Thẩm Đại không thể rời khỏi nơi này, cũng không thể liên lạc với bên ngoài, chỉ có thể bị sự thống khổ dày vò từng giây từng phút.
Từng lời nói và hành động của Cù Mạt Dư không ngừng lặp đi lặp lại trong suy nghĩ của anh, sự hận thù của anh đối với hắn cũng không ngừng nảy sinh. Ý thức của anh lúc tỉnh lúc mê. Đôi khi anh hoài nghi mọi thứ mà mình đã trải qua, đánh dấu, pheromone gỗ Hắc Đàn, bản năng chống lại lý trí, cảm xúc ràng buộc,... làm anh không thể ngừng nghi ngờ, không thể ngừng ngụy biện: người đã từng cứu vớt anh ra khỏi bóng tối lại có thể đẩy anh xuống vực sâu hơn?
Nhưng cho dù có viện ra bao nhiêu lý do, anh cũng không thể lừa dối chính mình. Khi anh đứng ở phía đối lập với lợi ích, Alpha của anh sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất để đối phó với anh, anh chỉ là một quân cờ trong tay hắn, muốn vứt bỏ thì lập tức vứt bỏ.
Thẩm Đại buộc mình phải thoát ra khỏi cảm xúc tuyệt vọng, suy nghĩ về hoàn cảnh của mình và tìm lối thoát. Đương nhiên anh biết nghe lời Cù Mạt Dư có lẽ là lựa chọn duy nhất, ít nhất sẽ không tệ như bây giờ, nhưng anh không thể từ bỏ đứa con của mình, mấy ngày nay anh đã tự độc thoại vô số lần như vậy. Anh dùng cảm xúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/3557762/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.