Thẩm Đại ngồi bên cửa sổ cả đêm, từ tối tới rạng sáng. Từ nơi này có thể nhìn thấy một nửa tiền sảnh của Cù gia. Xe của Cù Mạt Dư ngày nào cũng đi qua đây. Khi mới đến Cù gia, mỗi tối ngồi làm việc anh đều chú ý đến tiếng động cơ xe. Nghe thấy tiếng xe Cù Mạt Dư trở về, anh đều đứng dậy đi đến bên cửa sổ mở rèm, lén lút nhìn Cù Mạt Dư xuống xe. Cho dù chỉ là nhìn trong chốc lát anh cũng thấy hài lòng. Dù sao, trong quá khứ, anh cũng chỉ có thể dùng vận may trong nhiều năm của mình để đứng xa xa nhìn một chút.
Từ khi nào mà anh ngày càng trở nên tham lam hơn?
Cù Mạt Dư nói, từ lần đầu tiên anh xin Wechat của hắn, hắn đã nhìn ra tâm tư của anh. Lúc ấy, anh tuy rằng có khát vọng nhưng vẫn luôn lý trí, trong lòng luôn muốn được gần gũi nhưng lại rất kiềm chế hành vi. Nếu bọn họ có thể dừng lại ở lúc đó thì tốt biết mấy, với lý trí của mình, anh sẽ đối phó được với khao khát muốn được yêu. Nhưng sau này họ ngày càng gần nhau hơn, anh ngày càng lún sâu hơn, càng muốn nhiều hơn nữa. Anh dường như đang lái một chiếc ô tô đứt phanh lao về phía trước, dẫu biết rằng chỉ một "ổ gà" nhỏ trên đường cũng có thể làm anh thịt nát xương tan, nhưng anh không dừng lại được.
Quả nhiên, mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát, sau đó sụp đổ.
Anh không thể tin rằng mối quan hệ giữa họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/3557759/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.