Thẩm Đại trầm giọng nói, "Vâng, nghe theo sắp xếp của Cù tổng."
Cù Mạt Dư hài lòng gật đầu, "Ăn cơm chưa?"
"Tôi chưa."
"Ăn rồi hẵng đi, nói cho chú Hằng biết thói quen ăn uống của anh."
"Vâng, cảm ơn Cù tổng."
Cù Mạt Dư đứng dậy, một mùi hương nhàn nhạt xâm nhập vào hơi thở của Thẩm Đại. Trầm ổn, khô ráo, hơi chát, hương thơm của gỗ mang đến cảm giác kiên định lạ thường. Đây là pheromone mùi gỗ hắc đàn của Cù Mạt Dư, vô cùng phù hợp với khí chất của hắn.
Mùi hương vô thức khơi gợi hồi ức sâu xa của Thẩm Đại.
Ba năm trước, anh bị một đàn anh cùng cạnh tranh trong chương trình phát triển nhân tài hãm hại, bỏ thuốc cưỡng ép phát tình. Thuốc ức chế anh mang theo hoàn toàn mất hiệu lực. Anh thống khổ giãy dụa trong phòng thí nghiệm, bị giày vò đến mất hết lí trí, hận không thể túm bừa lấy một alpha bất kì nào đó giải toả dục vọng nguyên thủy trong cơ thể. Pheromone của anh là mùi hoa quỳnh, bởi vậy cơ thể anh cũng mang một vài đặc tính của hoa quỳnh. Giả dụ như omega bình thường một năm phát tình bốn lần, mỗi lần khoảng bảy ngày. Còn anh một năm chỉ phát tình một, hai lần, mỗi lần chỉ khoảng ba, bốn ngày. Ngày thường mùi chất dẫn dụ của anh rất nhạt, nhất là khi dán giấy ngăn mùi lên tuyến thể, mùi nhạt đến mức hay bị mọi người hiểu nhầm là beta. Nhưng đến khi phát tình, nồng độ pheromone của anh cao gấp mấy lần so với các omega khác. Mỗi lần phát tình anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-san-moi-dinh-cap/237570/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.