Đám người đi rồi, Lâm lão phu nhân run run vươn tay về phía Lâm Thư, nói: "Thư nhi, qua đây, để tổ mẫu nhìn một chút, tôn nhi đáng thương của ta!"
Giằng co với Tô di nương hồi lâu, Lâm Thư cũng chẳng rơi một giọt lệ, giờ khắc này lại như vỡ đê, nhào vào lòng Lâm lão phu nhân khóc rống lên.
"Được rồi, đứa bé ngoan, chịu khổ rồi. Sau này tổ mẫu chắc chắn sẽ bảo vệ con thật tốt, sẽ không để ai làm hại con nữa. Về nhà rồi, có tổ mẫu ở đây, không ai dám động tới con. Đừng sợ nữa!" Bàn tay đầy nếp nhăn vỗ nhẹ lên lưng Lâm Thư, giọng nói Lâm lão phu tràn đầy từ ái.
Hít hít mũi, nàng lau nước mắt, từ trong lòng Lâm lão phu nhân ngẩng đầu lên, nói: "Tổ mẫu, Thư nhi đã trở lại, sẽ không rời khỏi mọi người nữa!"
"Ai! Đứa bé ngoan, không ai có thể chia tách chúng ta." Yêu thương vuốt đầu nàng, ánh mắt Lâm lão phu nhân hơi ướt át.
"Tổ mẫu, những ngày qua con ở bên ngoài đã khiến mọi người lo lắng rồi, là Thư nhi bất hiếu. Thư nhi rất nhớ mọi người!"
"Nói bậy! Ai nói Thư nhi bất hiếu chứ! Thư nhi là đứa bé ngoan hiếu thuận nhất trên đời này. Đến đây, ngồi lên để tổ mẫu nhìn kỹ một chút." Nói xong, Lâm lão phu nhân đỡ nàng đứng dậy, để nàng ngồi cạnh bà.
Lâm Thư được Lâm lão phu nhân đỡ ngồi xuống, lại lấy chiếc khăn tay tự mình lau nước mắt cho nàng. Vừa dịu dàng lau, Lâm lão phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-sach-theo-duoi-phu-quan-sau-khi-song-lai/2294284/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.