Hôm ấy, trời trong xanh, gió nhè nhẹ, hoa cúc móng cua trồng trong học viện nở rộ đẹp đẽ. Thấy Lâm Thư không tim không phổi, mặt dày chạy theo Hàn Lạc Tuyển, trong lòng Lâm Sóc vừa giận vừa hờn. Hai ngày trước, Lâm Thư khóc đến đau lòng muốn chết, sau đó chạy trở về phủ. Ngay lúc Lâm Sóc cho là nàng sẽ không quay lại nữa thì qua một ngày, Lâm Thư đã quay về đây. Bị người ức hiếp, đứa ngốc này cũng chẳng thèm nhớ kỹ, thấy Hàn Lạc Tuyển còn hấp ta hấp tấp chạy tới bên cạnh người ta. Đối với vị tiểu tổ tông Lâm Thư này, Lâm Sóc rất là đau đầu.
Lâm Thư không biết suy nghĩ của đại ca mình, vừa tan học liền chạy đến bên cạnh Hàn Lạc Tuyển. Hôm đó nàng khóc lớn một trận, ngủ một giấc, tỉnh lại đều mất sạch cảm giác đau lòng gì gì đó. Trong lòng càng thêm kiên định muốn theo đuổi Hàn Lạc Tuyển, nam nhân này nàng đã bỏ lỡ một kiếp, không thể lại lỡ mất lần nữa. Vì vậy, nàng chạy trở về Lâm phủ, xin tổ mẫu chỉ cách để một người nam nhân thích mình. Nghe được kinh nghiệm quý báu từ tổ mẫu, Lâm Thư tràn đầy lòng tin chạy trở về học viện.
Phu tử chân trước vừa đi, Lâm Thư liền chạy tới bên cạnh Hàn Lạc Tuyển, lấy lòng nhe răng cười một cái, chào hỏi: "Hì! Hàn Lạc Tuyển, vừa rồi ta thấy huynh ngẩn người trong giờ học, huynh đang nghĩ gì thế?"
Bản công tử nghĩ cái gì thì liên quan gì đến ngươi! Hàn Lạc Tuyển không ngờ Lâm Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-sach-theo-duoi-phu-quan-sau-khi-song-lai/2294269/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.