Lâm Cẩm Nghi cùng mọi người đến thôn trang lúc trời sắp tối, dùng cơm xong, hơi chỉnh đốn lại thì trời đã tối hẳn.
Thải Ca đốt đền trong chính phòng, thấy Lâm Cẩm Nghi còn chưa trở về, đang chuẩn bị đi ra ngoài tìm, lại thấy Lâm Cẩm Nghi đốt đèn lồng cười tủm tỉm trở lại.
"Vương phi, ngài vừa đi đâu? Cao hứng như vậy?"
Lâm Cẩm Nghi giao đèn lồng cho nàng, vừa cởi áo choàng vừa nói: "Vương đại nương nói với ta phía sau thôn trang có một dòng suối, tháng trước hết lạnh, tháng này đúng lúc phù hợp câu cá, ngày mai chúng ta mang theo cần trúc đi câu, buổi tối trở về còn có thể ăn tôm cá tươi tự câu, mùi vị so với trong phủ có sẵn khẳng định ngon hơn."
Nàng cao hứng phấn chấn, ngược lại giống như đem chuyện không vui lúc trước ném ra sau đầu, trênmặt Thải Ca cũng mang cười, "Tốt quá, vậy tối nay vương phi đi ngủ sớm, sáng sớm mai chúng ta xuất phát."
Lâm Cẩm Nghi tự đi thay quần áo rửa mặt, sau đó thay đổi tẩm y đi lên giường.
Thải Ca đốt huân hương an thần, bởi vì không yên lòng cũng không lui ra ngoài, mà canh giữ trước giường.
Lâm Cẩm Nghi không buồn ngủ, coi như ra ngoài du ngoạn nhìn thấy chuyện mới mẻ, hưng phấn như đứa nhỏ, trước khi ngủ còn nhắc với Thải Ca tịch thực hôm nay vài món ăn rất không tệ, tuy rằng khôngtinh xảo bằng vương phủ, nhưng rất ngon, cũng không biết ngày mai phòng bếp sẽ làm món gì.
Thải Ca nói một lát với nàng, chờ nàng nhắm mắt, hô hấp đã đều đều, mới khinh thủ khinh cước đóng cửa lui ra ngoài.
Chủ ốc ở thôn trang không thể so sánh với vương phủ, gian ngoài cũng không thể ngủ, Thải Ca đành ngủ ở phòng cách vách.
Nàng ngủ rồi, bởi vì lo lắng Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-phi-thuong-vi-cong-luoc/1567182/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.