Tiêu Tiềm xuống nước mới phát hiện dưới nước còn có những người khác.
Những người này đều là nam tử dân chúng phổ thông, thủy tính cũng rất giỏi, đang bơi về chỗ Lâm Cẩm Nghi bị ngã xuống.
Tiêu Tiềm cố gắng cũng không kịp, lập tức dùng chưởng phong bổ về phía những người này, thật vất vả tạo ra một con đường.
Những người đó tuy rằng được an bày ở chỗ này, nhưng hiển nhiên không trải qua huấn luyện, rất nhanh trận tuyến liền rối loạn.
Tiêu Tiềm nhân cơ hội lao mạnh đến, kéo Lâm Cẩm Nghi lên.
Những người đó cũng không dám tới gần, bơi lên bờ.
Tiêu Tiềm vận khí đi trước, rất nhanh kéo Lâm Cẩm Nghi lên thuyền hoa của mình.
Lâm Cẩm Nghi cả người đều ướt đẫm, nằm ở trên sàn thuyền suy yếu thở phì phò.
Tiêu Tiềm ấn bụng nàng, để nàng ói ra nước. Nàng mới có ý thức, có chút mờ mịt nhìn hắn.
Thấy nàng không có gì đáng ngại, Tiêu Tiềm đưa nàng vào trong khoang thuyền, đứng lên chuẩn bị đitìm quần áo, sau đó thấy vải mềm và quần áo đã được chuẩn bị sửa sang để đó.
Vương Đồng này, cũng không phải ngốc. Tiêu Tiềm khó được trong lòng khen hắn một câu.
Lâm Cẩm Nghi quá sợ hãi, hơn nữa cả người ướt sũng bị gió thổi, hàm run lên.
Tiêu Tiềm cầm vải mềm, lau mặt và đầu nàng, sau đó nhân tiện nói: "Ở đây chỉ có quần áo của ta, nàng thay trước đi." nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
Lâm Cẩm Nghi đứng lên, phát giác chân mình mềm nhũn, nàng ngã xuống nước còn tưởng là ngoài ý muốn, nhưng vừa vào trong nước đã thấy nam nhân này mai phục sẵn từ trước.
Nàng biết mình bị thiết kế!
Hai đời cho tới bây giờ không nghĩ tới có người hại, không nghĩ tới hóa ra sẽ có người trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-phi-thuong-vi-cong-luoc/1567120/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.