Phụ nhân mặt tròn bị đại chưởng quầy chất vấn mà sửng sốt, sau đó ấp úng nói: "Cái trâm cài đầu này đã ở đây hơn nửa tháng, không phải chúng ta đã định kỳ hạn bảy ngày sao? Kỳ hạn sớm đã qua, vị kia có lẽ sớm đã quên..."
Đại chưởng quầy không hờn giận nhíu nhíu mày, "Vị kia ngày đi vạn dặm, dù chậm mấy ngày chúng ta cũng phải chờ! Huống chi, vị kia vừa rồi mới cho người tới, nói là lập tức sẽ đến!"
Phụ nhân mặt tròn quá sợ hãi nói: "Làm sao có thể khéo như vậy?" Sau đó quay lại phúc thân với Lâm Cẩm Nghi, "thật không phải với quý nhân..."
Lâm Cẩm Nghi vẫy vẫy tay, ý bảo bà không cần nói tiếp. Dù sao nàng cũng không đủ bạc, vật quy nguyên chủ là đúng.
Đại chưởng quầy cũng theo phụ nhân mặt tròn nói xin lỗi, sau đó đi lên phía trước thu hồi khay đựng trâm cài đầu, phủ vải lên, bước nhanh ra ngoài.
Phụ nhân mặt tròn có chút áy náy nói: "không bằng tiểu phụ nhân lại cho người trình lên vài món, để quý nhân chọn lựa?"
Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu. không bao lâu, một cái khay được trình đến trước mặt.
Khay đó so với cái đầu tiên nhìn tốt hơn, nhưng không đủ để đánh đồng cùng trâm cài đầu Tô đại gia tự tay làm ra.
Sau đó, Lâm Cẩm Nghi lại chướng mắt cá thứ này, tùy ý xem qua một lát, nàng liền đứng lên nói: "Để sau này cửa hàng các ngươi có đồ mới, ta lại qua nhìn."
Phụ nhân mặt tròn cũng không khó chiuh, cười vui vẻ tiễn nàng ra ngoài sương phòng.
Đoàn người ra khỏi sương phòng, đi đến giữa thang lầu, vừa đúng phía dưới có người đi lên.
Lâm Cẩm Nghi mí mắt nhìn thẳng, thấy người đi đầu là thanh niên nam tử bộ dáng có vẻ là thị vệ, vốn định né tránh, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-phi-thuong-vi-cong-luoc/1567103/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.