Trong thời gian dưỡng thương, mọi người đều gọi Tinh Ngân là Ly Thanh. Ly Thanh cũng dần quen thuộc tên gọi này và cả đường đi trong vương phủ. Cô được Huyền vương cấp cho một người hầu hạ tên là Đỗ An, mới mười ba tuổi. Sau tầm nửa tháng tĩnh dưỡng, Huyền vương cho người gọi cô đến đứng gác bên ngoài cửa phòng ngủ của mình mỗi đêm.
Vào đêm thứ ba Ly Thanh đứng gác, giữa lúc canh hai có một phi tiêu xuất hiện lao vào cửa sổ phòng Huyền vương. Ly Thanh bị bất ngờ, nhất thời phản ứng không kịp, liền hô to: "Vương gia!"
Một kẻ áo đen bịp mặt lao nhanh về phía phòng Huyền vương, Ly Thanh mau chóng rút kiếm ra ngăn cản và đánh với thích khách.
Thích khách này vô cùng khỏe, chỉ sau hai đường kiếm hắn đã khiến Ly Thanh phải nhảy lùi phía sau. Phía trong phòng Huyền vương không hề có chút động tĩnh gì, Ly Thanh lại lần nữa gọi to: "Vương gia!"
Không thấy có tiếng trả lời, Ly Thanh nghĩ có thể Huyền vương đã gặp chuyện. Lúc này chỉ có một mình Ly Thanh và thích khách, cô hy vọng hộ vệ ở xa có thể phát hiện ra Huyền vương đang bị tấn công, liền hô lớn: "Có thích khách! Có thích khách!"
Thích khách đột nhiên nhảy lùi ra sau, vung hai tay phóng ra sáu phi tiêu nhắm thẳng vào trong phòng Huyền vương. Ly Thanh lao tới, chặn được ba phi tiêu, ba phi tiêu còn lại đâm thủng cửa sổ lao vào bên trong. Ly Thanh thất thanh hô lên: "Vương gia!"
Tiếp đó, Ly Thanh xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-phan-boi/2727346/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.