Mười ngày sau ở Lạc Hận.
"Ly Thanh? Ly Thanh?"
Lão Nhị chống cằm nhìn Ly Thanh, nhẹ nhàng gọi tên cô. Ly Thanh giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ, đáp: "Hả? Không có gì."
Trước khi rời Huyền vương phủ, Ly Thanh đến gặp Huyền vương xin phép. Huyền vương khi đó tay đang cầm một cuốn sách, nghe thấy vậy liền đặt sách xuống hỏi: "Làm sao để tôi biết được vương phi của mình sẽ không chạy trốn?"
Khi đó, Ly Thanh không nghĩ gì nhiều liền đáp: "Ngài là Huyền vương, còn tôi không muốn cả đời phải chạy trốn."
"Được. Nếu em dám trốn tôi sẽ dùng thân phận Huyền vương bắt em về, ngay cả khi em chết."
Ly Thanh đang suy nghĩ tại sao Huyền vương không bắt mình mang theo ngọc thạch, như vậy nếu cô có biểu hiện muốn chạy trốn Huyền vương liền có thể phát giác. Giữa lúc ấy, Lão Nhị gọi cô làm cô thoát khỏi dòng suy nghĩ. Sau khi hai người ngồi ăn hết hai tô phở, Ly Thanh không nhịn được hỏi: "Muội đi xa như vậy, sao vương gia không đưa ngọc thạch cho muội nhỉ?"
Lão Nhị lau giọt nước bên môi Ly Thanh xong mới từ tốn nói: "Ngọc đấy phải do huyền thuật sư cao cấp mới luyện ra được. Thông qua ngọc thạch trên người đối phương, ta có thể quan sát đối phương bằng ngọc thạch của mình. Nhưng nếu ngọc thạch trên người đối phương rơi vào tay một huyền thuật sư cao cấp khác thì thông qua ngọc thạch đó, huyền thuật sư có thể âm thầm quan sát ngược lại ta."
Ly Thanh chăm chú nhìn nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-phan-boi/2727313/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.