Đi đến mỗi địa phương Ly Thanh đều đổi trang phục ở nơi đó để tránh bị người dân chú ý. Số tiền của cô chủ yếu dùng để mua đồ ăn, mua ngựa, mua trang phục và mua thuốc đã chẳng còn bao nhiêu.
Khi đến châu Phù Trúc, trong một bụi rậm khuất bóng, Ly Thanh nghe thấy có một số âm thanh kỳ lạ, cô từng bước đi về phía phát ra tiếng động. Đến nơi, cô thấy một nhóm nam thanh niên, lụa trên người toàn hàng cao cấp, đang chỉnh sửa quần áo. Lạc vào đó là một cậu bé ăn mặc tầm thường, vải trên người đã sờn cũ, cũng đang chỉnh sửa quần áo, sau đó giơ tay nhận bạc. Cách đó không xa là vài tên cận vệ đang đứng.
Ly Thanh chờ tất cả rời đi, cô chậm rãi lại gần góc khuất, quả nhiên ở đó còn một người nữa. Đó là một cậu bé chừng mười bảy tuổi, quần áo xộc xệch, quần áo mặc trên người bị xé rách. Cậu ta nằm ngất trên đất, mặt hơi nhăn lại, máu chảy dài trên chân.
Ly Thanh không có ý định ở lại nơi này lâu, cô bước đến bên cậu bé, cúi người bế lên rồi mang đi.
Đợt đến khi cậu ta tỉnh lại thì trời đã sẩm tối, cậu ta ngơ ngác nhìn căn phòng mình đang nằm. Ly Thanh đến gần, đưa cho cậu ta một chiếc bánh nhưng cậu lại thu người trong góc giường. Ly Thanh và cậu bé lúc này đang ở phòng trọ. Cậu bé nhìn Ly Thanh với ánh mắt có phần hoảng sợ. Cậu ta ngồi bật dậy nhưng ngay sau đó liền cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-phan-boi/2727297/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.