- John Paul, kiếm cho tôi khẩu súng. Tôi muốn có súng ngay bây giờ. Một khẩu súng lớn.
Cô trông như thiên thần muốn phục hận, đi quanh anh, vừa đi vừa nói rồi dừng lại trước mặt anh, thọc tay vào ngực anh, yêu cầu thêm lần nữa.
Cảnh sát trưởng Tyler đứng bên trong ngưỡng cửa, nhúc nhích hai chân, đợi cho họ nhìn thấy ông.
- Khi tôi tìm ra mụ ta, mụ ta sẽ chết. - Avery hậm hực nói. - Tôi muốn có khẩu súng.
Cảnh sát trưởng không thể không nói phải trái cho cô gái quẫn trí này nghe được. Ông lên tiếng.
- Này cô Delaney ơi, không nên ăn nói dại dột như thế. Có người nào lại đi giết mẹ bao giờ? Cảnh sát làm gì mà để cho cô hăm doạ như thế? Tôi nghĩ là cô quá rối loạn nên nói thế, nhưng...
Cô quay phắt lui, nhìn cảnh sát trưởng.
- Jilly không phải là mẹ tôi. Mụ ta là người đẻ ra tôi, nhưng chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là mẹ tôi. Chúng ta đã thông suốt vấn đề này chưa?
Tyler vội gật đầu. Cô đang quá giận dữ, và ông rất ngạc nhiên trước thái độ thay đổi quá kỳ lạ của cô khiến ông không biết nói sao. Khi mới gặp cô, ông thấy cô là người rất dịu dàng, đáng mến, thế mà bây giờ trở thành người nóng nảy như lửa.
Cảnh sát trưởng quay qua John Paul để cầu cứu.
- Đây không phải là cô gái tôi đã gặp ở dưới lầu. Chắc cô ta không có chị em sinh đôi chứ?
- Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-pha-dam/1910613/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.