Đã bốn tháng kể từ ngày Du Tư Truy bỏ đi, Phúc Tử Minh thì vẫn như vậy, bởi vì hắn không chịu tới công ty cho nên mẹ Phúc đành phải cho người thay thế vị trí của hắn. Phúc gia chỉ có độc nhất một người con trai, ông bà Phúc lại đã quá tuổi rồi cho nên người được đề cử là Phúc Quang Dao, cháu trai gần bên họ nhà Phúc gia vừa mới từ Mỹ về. Một người có đầu óc rất nhanh nhạy và tính toán, chỉ sau hơn một tuần lên cương vị tổng giám đốc đã nhanh chóng ổn định lại công ty, cho tới bây giờ thì anh ta dường như đã nắm giữ được toàn bộ. Ngược lại mẹ Phúc lại có chút lo lắng, vẫn thường tới nhà thúc giục Phúc Tử Minh mau tỉnh táo trở lại.
Thời gian giống như một cơn mưa rào vậy, nhanh đến nỗi người ta chẳng kịp quay đầu. Hôm nay Lục Hạo Hiên về nhà một chút, mẹ Lục gọi cậu ghé qua nói là mang một chút đồ ăn về. Trời mới chập choạng tối thôi, mẹ Lục vừa tất bật mang gà tiềm cho vào trong hộp vừa chuyện trò.
- Bệnh đau dạ dày của con thế nào rồi?
Lục Hạo Hiên tựa vào kệ bếp, nhón một miếng cá cơm cay cho vào miệng.
- Cũng đỡ rồi ạ, bác sĩ nói chỉ cần kiêng ăn và uống thuốc là được.
Mẹ Lục gõ đầu cậu một cái.
- Đã nói con kiêng ăn đồ chua cay mà.
Lục Hạo Hiên ủy khuất mút ngón tay, ánh nhìn gà tiềm trong hộp vẫn còn thòm thèm. Mẹ Lục mang nắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-nam-giu-trai-tim/2230142/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.