- Vậy... còn tôi thì sao?
Phúc Tử Minh không ngăn được bản thân mình quay đầu nhìn lại, bắt gặp được ánh mắt của Lục Hạo Hiên bỗng nhiên lại cảm thấy không thể đối diện diện được. Hắn cười, giả bộ thản nhiên quay đầu tiếp tục nhìn trần nhà.
- Còn sao nữa? Cậu vẫn là còn dâu của mẹ tôi thôi, mẹ cậu là bạn thân của mẹ tôi, cho dù không có tôi thì mẹ tôi cũng không bao giờ bỏ mặc cậu được.
Lục Hạo Hiên rũ mi, thấp giọng nói một tiếng.
- Chỉ sợ chính tôi cũng không bỏ được anh.
Phúc Tử Minh nghe không rõ, nhíu mày nhìn cậu hỏi.
- Cậu nói sao?
Lục Hạo Hiên trở mình quay mặt vào trong tường.
- Không có gì, như vậy cũng tốt.
Phúc Tử Minh vỗ vào vai cậu, cười cười.
- Hay cậu cũng có thể thay tôi trở thành con trai của mẹ tôi? Sau đó cưới một cô nàng mông cong ngực bự?
Lục Hạo Hiên không quay đầu, kéo kéo chăn qua đầu vai, sau đó nhận ra trời cũng không lạnh lắm liền kéo trở lại ngang ngực.
- Được rồi, lúc đó tôi vẫn có cách sống của tôi mà. Anh không phải lo đâu.
Lục Hạo Hiên trở mình rồi, nghĩa là muốn ngủ. Phúc Tử Minh cũng không trêu chọc cậu thêm nữa, thu người trở về nhắm mắt ngủ.
Đồng hồ trên tường lại lạch cạch nhích từng giây, cả hai người tưởng chừng như đã ngủ lại không sao ngủ được, mỗi người đều theo đuổi một dòng suy nghĩ khác nhau. Con người ta thật dễ phát sinh tình cảm, có những điều chẳng bao giờ ngờ lại cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-nam-giu-trai-tim/149393/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.