Lục Hạo Hiên kinh ngạc nhìn ông ta.
- H... hôn?
Còn chưa kịp tiêu hóa được câu nói kia đã nghe được tiếng Phúc Tử Minh phả vào vành tai cậu.
- Nhắm mắt lại.
Lục Hạo Hiên giật mình, chưa kịp định thần lại cánh môi đã bị một cỗ nhiệt bao lấy. Cậu sửng sốt, trước mắt là khuôn mặt phóng đại của Phúc Tử Minh, hắn ta, đang hôn cậu.
Dây thần kinh đại não nghe một tiếng nổ đùng đoàng, Lục Hạo Hiên giống như bị sét đánh đứng như trời trồng một chỗ. Xung quanh thợ chụp ảnh liên tục nháy đèn, bắt được ảnh đẹp nhất liền không để lỡ.
Tận tới khi các bức ảnh được lọc ra trên máy tính, Lục Hạo Hiên vẫn còn thần người ra ngồi ở trên ghế, ngay cả miệng cũng chưa khép lại được. Phúc Tử Minh bước tới chỗ cậu đang ngồi nghỉ trong lều được dựng tạm, dùng khăn bông được mấy chị nhân viên trang điểm đưa cho úp vào mặt cậu.
- Làm gì ngẩn ra vậy? Nụ hôn đầu sao?
Lục Hạo Hiên lôi chiếc khăn trên mặt ra, lầm bầm.
- Làm gì có.
Nếu thú nhận đó là nụ hôn đầu thì thật mất mặt. Phúc Tử Minh nhìn cậu khinh thường.
- Tôi biết cậu không cam tâm, nhưng đã chấp nhận kết hôn với tôi rồi thì kết hợp một chút đi, sau này còn phải cùng nhau chung sống nữa.
Lục Hạo Hiên sửng sốt, hắn dám thẳng thừng nói ra chuyện này. Tuy rằng cậu kết hôn với hắn là vì tiền, nhưng ở trên phương diện người ngoài nhìn vào vẫn phải cho họ cảm tưởng giống như hai người họ thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-nam-giu-trai-tim/149380/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.