Bồ câu đẹp lắm, rất hiền lành, lông trắng muốt mềm mại. Vậy mà loài vật này lại có gì khiến Lục Hạo Hiên phải sợ hãi? Du Tư Truy nghiêng đầu vuốt lên mình chú chim bồ câu trước mặt, cẩn thận không để nó giật mình. Bãi cỏ xanh mướt bên bờ hồ có thật nhiều bồ câu đậu lại, nhìn từ xa khung cảnh thật sự rất yên bình.
Phía trên đường có tiếng động cơ xe, đám bồ câu bị động tung cánh bay đi mất. Du Tư Truy ngẩng đầu nhìn, ánh mắt thoáng miên man. Chỉ một lát sau đó chủ nhân của chiếc xe kia bước tới gần cậu.
- Em đang làm gì vậy?
Du Tư Truy ngẩng đầu mỉm cười.
- Không có gì.
Phúc Tử Minh lại nói.
- Anh tới đón em.
Cậu gật đầu phủi quần đứng dậy. Hai người bọn họ cùng lên xe, Tử Minh hỏi cậu.
- Giờ em muốn đi đâu?
Tư Truy vừa cài dây an toàn vừa trả lời.
- Chợ trung tâm, em muốn thăm anh Bảo Khang một chút.
Phúc Tử Minh đồng ý, xe lái nửa tiếng đồng hồ liền tới được chợ trung tâm. Khu chợ này càng ngày càng đông, con hẻm mà Phúc Bảo Khang ở, xe không lái vào được. Đành phải đậu lại ở bên ngoài, hai người đi bộ vào trong. Trước đây Phúc Tử Minh thường không thích, thậm chí là ghét cảnh ồn ào chen lấn trong những khu chợ nhưng bây giờ dường như hắn đã không còn cảm giác gì nữa.
Phải rồi, là từ khi cùng Lục Hạo Hiên chung sống, hắn đã không còn e ngại những điều này. Người con trai đó, đã thay đổi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-nam-giu-trai-tim-2/1782848/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.